ChÆ°Æ¡ng MÆ°á»i Bốn: Bến Ä‘á»—
Tôi tá há»a, sao có ná»™i má»™t ngà y mà hai ngÆ°á»i con gái nói cùng má»™t câu nhỉ?
Tôi cất giá»ng mệt má»i bất cần:
- Sao em lại nghĩ đến chuyện cưới?
Vì trÆ°á»›c đây chÆ°a bao giá» cô Ä‘á» cáºp đến chuyện nà y, cô bảo cô còn trẻ, chÆ°a chÆ¡i thá»a chÃ, hôn nhân sẽ hủy diệt cô. NhÆ°ng vì sao cô biến đổi quá nhanh? Lẽ nà o cô... đã gặp Hạ Âu?
Nghĩ đến khả năng nà y, lưng tôi một luồng lạnh.
- Hì hì, ngÆ°á»i ta vừa xem trên ti vi thấy cô dâu mặc váy cÆ°á»›i đẹp tuyệt trần!
- Ôi trá»i, hôm nay anh mệt lắm, em đừng quấy rầy anh nữa nà o! - Tôi bất đắc dÄ© đẩy cô ấy ra, vứt ngÆ°á»i và o sô-pha, nặng ná» ngáºp mình trong đó, nhắm nghiá»n mắt, cố để không nghÄ© tá»›i bất cứ thứ gì.
- Sao? Anh vừa nghe đến cÆ°á»›i xin đã mệt má»i rồi à ? - Cô giáºn dữ, sán đến ôm cổ tôi há»i.
- Äâu có, hôm nay anh là m việc mệt lắm.
- Thế á? Chồng ơi để vợ đấm lưng cho nà o!
Äôi tay cô lại láºp tức trở nên báºn rá»™n. Mà có vẻ báºn bịu vô chừng.
Tôi đặt tay lên đôi chân quỳ trên nệm sô-pha của cô, má»m rượi, đầy đặn.
- Äấm lÆ°ng cho chồng nà o, chồng Æ¡i chồng vất vả quá, để vợ hát bà i ca ngợi chồng nà o. Chồng Æ¡i anh là trá»i, chồng của em Æ¡i, lá»›n nhất là chồng, chồng tháºt là tốt quá! Nà o chồng, anh Ä‘oán xem những chữ cuối cùng của bà i ghép lại là gì nà o?
Cô vừa đấm lÆ°ng vừa rá»n cái bà i hát dai dẳng.
- Ha ha, Ä‘oán được chÆ°a nà o? Äồ ngốc nghếch, thế mà cÅ©ng không biết, trá»i - Æ¡i - chồng-tốt quá! Chồng Æ¡i, anh đúng là tốt bằng cả trá»i luôn!
Tiểu Mãn vừa nói vừa nhảy cẫng lên. Nói tôi tốt bằng trá»i.
Tôi nhìn cô. Tôi nghÄ©, những ngÆ°á»i không hiểu gì trên Ä‘á»i sao há» lại tháºt là hạnh phúc.
- Tiểu Mãn, em tháºt là hạnh phúc! - Tôi thốt lên từ táºn đáy lòng.
- Vâng ạ! Chồng em tà i giá»i nhÆ° thế, em lại không hạnh phúc sao? Bạn bè em vừa nghe nói anh là ngÆ°á»i có địa vị đã thèm muốn chết Ä‘i được!
Tiểu Mãn tự hà o nói, tuy nhiên cô xưa nay đã bao giỠbiết chức vụ của tôi ở công ty là gì đâu.
Rồi cô Ä‘i nấu cÆ¡m. GiỠđây Tiểu Mãn đã bắt đầu há»c nấu nÆ°á»›ng, bởi vừa má»›i bắt đầu há»c là m bếp, nên sá»± thÃch thú của cô vẫn còn nhiá»u lắm, có Ä‘iá»u đồ ăn dở tôi cÅ©ng chẳng dám nói, sợ cô giáºn chết.
Buổi tối Äại Bản đến ăn cÆ¡m, cứ nhăn mặt chê dở không nuốt nổi, nhÆ°ng vừa nghe nói là Tiểu Mãn nấu, vá»™i vã nghiêm túc bảo ngon tuyệt!
Sau Äại Bản nói vá»›i tôi, Tiểu Mãn ở nhà chÆ°a bao giá» là m bếp. Tôi nói biết rồi, anh ta vá»— vai tôi bảo, Tiểu Mãn tốt đấy, thÃch hợp vá»›i cáºu đấy.
- Mà y cẩn tháºn phục thiện Ä‘i là vừa, đừng có là m tổn thÆ°Æ¡ng Tiểu Mãn, nghe không? Gái con nhà đấy!
Äại Bản lần đầu tiên có vẻ ăn nói tá» tế thế vá»›i tôi vá» má»™t phụ nữ.
Có lẽ cÅ©ng đã đến lúc để trái tim Ä‘iệp trùng thÆ°Æ¡ng tÃch phiêu bạt nÆ¡i vô bá» bến của tôi quay trở vá» bến thôi.
Sau nà y tôi hầu nhÆ° rất Ãt nghÄ© đến Hạ Âu. Chỉ có má»™t lần, và o ná»a năm sau trong cuá»™c há»p mặt lá»›p cÅ©, má»™t cô bạn lá»›p mÆ°á»i hai cÅ© mang đứa con hai tuổi đến há»p lá»›p, bảo chồng là m thêm giá», để con ở nhà má»™t mình không yên tâm nên mang theo.
Cáºu chà ng rất nghịch ngợm, nói năng Ä‘i đứng tháºt y nhÆ° Tiểu Mãn nhà tôi, ha ha.
Tôi hÆ¡i chạnh lòng vì bạn bè hầu nhÆ° Ä‘á»u đã con cái cả, nhìn lại mình đã có vẻ già rồi. Má»i ngÆ°á»i nghe nói tôi chÆ°a kết hôn Ä‘á»u cÆ°á»i tôi kén chá»n quá. Bảo không sinh lấy thằng cu rồi sau nà y sức chả đủ đâu. Và má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i.
Tôi cÅ©ng miá»…n cưỡng cÆ°á»i và i tiếng. Cáºu bé chốc chốc lại chạy tá»›i chá»— tôi kêu chú chú.
- Chú ! Chú!
- Nà o ngoan nà o! - Tôi dùng má»™t giá»ng nói êm quá sức tưởng tượng để dá»— cáºu chà ng.
Tôi nhá»› tá»›i đứa con xấu số của tôi. Giá nhÆ° được chà o Ä‘á»i, có lẽ, nó cÅ©ng đã bằng chá
»«ng nà y. Mà nó sẽ kiêu hãnh gá»i tôi là Cha! cha!
- Cháu tên là gì nà o?
- Sâu Sâu... Tơ tơ... - Nhóc còn chưa nói sõi, cũng còn chưa biết mình đang nói cái gì.
Rồi tôi nghe tiếng mẹ cáºu từ phÃa bên kia:
- Ãi dà , giá» tôi còn phải trông con nữa, cuá»™c sống tháºt cháºt váºt. Bố nó thu nháºp má»™t tháng cÅ©ng chỉ bốn nghìn tệ, bốn bốn mÆ°á»i sáu, bốn hai là tám, hai năm cÅ©ng má»›i chỉ thu nháºp được chÃn mÆ°Æ¡i sáu nghìn mà thôi...
Tôi Ä‘á»™t ngá»™t choà ng tỉnh nhÆ° ra má»™t vùng sáng: Má»—i tháng bốn nghìn, hai năm chÃn mÆ°Æ¡i sáu nghìn...
"Nếu em có 96.500 tệ, anh có cưới em không?"
Cô đĩ ấy đã nói câu đó với tôi khi nà o?
ChÃn mÆ°Æ¡i sáu nghìn, cá»™ng vá»›i lần đầu khi cô ấy mÆ°á»i sáu tuổi, tôi vứt cho cô năm trăm tệ...
Tôi đột ngột đau thắt ruột gan. Hạ Âu đang chứng minh cô ấy chưa hỠlà đĩ!
Sau nà y, tôi có ý tìm Hạ Âu, há»i thăm vá» cả ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia, nhÆ°ng chẳng có kết quả gì, thêm và o đó, Tiểu Mãn ăn ở vá»›i tôi tháºt không có gì phải chê trách, nên rồi tôi cÅ©ng không nghÄ© ngợi nhiá»u nữa.
Hai năm sau trong lá»… thà nh hôn của tôi và Tiểu Mãn, Äại Bản chỉ nói má»™t câu:
- Chớ đang ăn trong bát còn dòm ở nồi!
Anh ta nói chen và o lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang cÆ°á»i đùa trêu chá»c tôi tÆ°ng bừng, không có ai để ý. Mẹ Tiểu Mãn, mẹ vợ tôi cÆ°á»i rạng rỡ tháºt vui vẻ. NhÆ°ng tôi vẫn chÆ°a bao giá» có thể có cái tình thân thÆ°Æ¡ng vá»›i bà nhÆ° từng có vá»›i mẹ Hạ Âu. Tiểu Mãn lá»™ rõ vẻ bất mãn, vì cái bụng của cô là m cho cô không thể nà o mặc vừa chiếc váy cÆ°á»›i cô yêu mà cô từng miêu tả là " áo cÆ°á»›i đẹp tuyệt".
Chỉ non ná»a năm, Tiểu Mãn cho tôi má»™t cô công chúa. Tất nhiên cô chỉ chịu kết hôn vá»›i tôi khi đã có bầu mấy tháng. Cô ấy còn không há» phát hiện là mình đã có thai. Tôi há»i, Tiểu Mãn, em bị tắt kinh bao lâu rồi, cô đáp vá»›i vẻ tháºm ngốc:
- Là m sao mà em biết được cơ chứ?
Rồi sau đó chúng tôi đi khám, cái thai đã hơn hai tháng.
Vá»™i vã cÆ°á»›i. Chỉ vì không chiá»u được cô dâu má»™t chiếc váy cÆ°á»›i thêu hoa, tôi bị cằn nhằn cả mấy tháng. Biết là m sao được. Khi cô công chúa được 100 ngà y tuổi, chúng tôi chụp lại má»™t bức ảnh cÆ°á»›i có toà n gia đình.
Trong ảnh, Tiểu Mãn cÆ°á»i rạng rỡ.
Khi ấy tôi rất hạnh phúc, Tiểu Mãn rất đáng yêu, cô công chúa nhỠdễ thương. Tôi đã tưởng rằng tôi đã quên Hạ Âu rồi.
NgÆ°á»i con gái xinh đẹp Hạ Âu. "Xin lá»—i, vì em chỉ là con Ä‘Ä©!" Tôi đã từng nói câu ấy vá»›i cô.
Sau khi biết vì sao Hạ Âu muốn Ä‘Æ°a tôi hÆ¡n chÃn vạn tệ, tôi tháºt sá»± hối háºn và đớn Ä‘au. NhÆ°ng sá»± ra Ä‘á»i của con gái tôi đã mang lại má»™t niá»m vui má»›i mẻ, tôi cảm thấy tôi đã trở thà nh má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông để vợ tá»±a và o và má»™t ngÆ°á»i cha vÄ© đại, cái Ä‘iá»u hạnh phúc nhất má»—i ngà y là , tôi nhìn thấy Tiểu Mãn bế bé Tiểu Tiểu Mãn ngồi trên sô-pha nô giỡn cÆ°á»i đùa.
- Tiểu Mãn, anh muốn má»—i ngà y Ä‘á»u là m em hạnh phúc - Tôi thá» trong lá»… cÆ°á»›i, từ táºn đáy lòng.
Tôi đã nghÄ© tôi là m được Ä‘iá»u đó.
ChÆ°Æ¡ng MÆ°á»i Lăm: Hai bát hồi ứcCô con gái bé bá»ng đã tám tháng tuổi, báºp bẹ há»c nói.
- Lá»™ Lá»™ (tên công chúa nhá») con gá»i ba Ä‘i nà o!
- Ba ba...
Tôi vui sÆ°á»›ng nghe con gái non ná»›t gá»i ba, trong lòng ấm áp hạnh phúc đến mê mụ.
- Ba, ba, ba, ba... - Con tôi gá»i không ngá»›t - Ma ma, bà bà , ta ta...
Ta ta, hiểu theo ý cô nà ng phải là ca ca (anh trai) mới đúng.
Äôi khi tôi không kìm được ôm con và o lòng thầm thì khẽ:
- Con ơi, đáng lẽ ra con cũng có anh, anh trai con đáng lẽ cũng phải năm tuổi rồi!
Ngà y xÆ°a tôi vẫn cùng Hạ Âu mÆ¡ tưởng, con chúng tôi nhất định sẽ là trai, vì thế cho đến giá» tôi vẫn luôn nghÄ©, cái thai ngà y ấy đáng lẽ là má»™t cáºu bé.
- Ta ta... - con gái tôi vẫn ngây thÆ¡ gá»i.
Äau và nhá»›, mênh mang trong những hoà i niệm xót thÆ°Æ¡ng...
Tôi đã là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ba lăm tuổi, tôi đã qua những tuổi sùng bái tình yêu mÆ¡ đắm những phong hoa tuyết nguyệt xa vá»i từ lâu, tôi chỉ còn muốn má»™t cuá»™c sống bình yên.
Má»™t buổi chiá»u năm 2004, tôi dắt con gái Lá»™ Lá»™ bốn tuổi từ công viên Ä‘i xem hà mã. Vợ tôi gần đây lại mê đánh mạt chược, song chỉ cần cô đừng vá» nhà quá muá»™n là tôi cÅ©ng chẳng thắc mắc gì. Cô ấy cÅ©ng cần khoảng trá»i riêng. Tôi biết cô ấy cÅ©ng có mức Ä‘á»™, cùng lắm là thua hÆ¡n trăm tệ thì lại vá» khóc lóc nhõng nhẽo đòi tôi bù lá»—.
Tiểu Mãn vẫn còn con nÃt, có khi sau nà y cô ấy lại nhõng nhẽo vá»›i cả con.
NghÄ© đến đây tôi không nhịn được cÆ°á»i.
Äi đến má»™t góc hoang vắng của công viên.
- Ba ba, con muốn uống nÆ°á»›c khoáng! - Con gái tôi gá»i.
- Äược, Lá»™ Lá»™ nhìn xem nÆ°á»›c khoáng ở đâu nà o, rồi bảo ba, ba mua cho con!
- Ba ba, ở đằng kia bán! Ba ba, ở đằng kia! - Cô con gái nhá» dùng hết sức lá»±c kéo tay tôi vá» phÃa quán hà ng nhá» bên Ä‘Æ°á»ng.
- Lộ Lộ, ở đây có bán nước khoáng đâu con!
Tôi nhÃu mà y nói, chú ý nhìn, quán bé, bà y trên bà n má»™t tấm bảng Ä‘en nho nhá», viết hà ng chữ bằng phấn "Tôm lạnh má»™t đồng má»™t bát".
Tôi lặng ngÆ°á»i Ä‘i, tôi không ngá» gặp má»™t trò đùa trêu ngÆ°Æ¡i sau bao nhiêu năm. Mặt hồ nÆ°á»›c trong tôi đã vỡ trà n con đê ngăn, hồi ức mang những chua xót trà o lên.
Bóng dáng ngÆ°á»i con gái đã mất Ä‘i trong ánh mặt trá»i giá» sao hiện lên rõ rà ng. Tôi nghÄ© phải tôi đã giấu em trong sâu thẳm trái tim tôi.
Trong đáy tim tôi có má»™t ngÆ°á»i con gái tên gá»i là VÄ©nh Viá»…n, cô đứng trong ánh mặt trá»i đầu hạ, toà n thân lan tá»a má»™t hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nhẹ nhõm vô hình.
- Ba ba, đây là cái gì?
- Chủ quán, cho hai bát chè tôm lạnh! – Tôi gá»i.
- Äây, tá»›i đây! - Má»™t phụ nữ vá»™i vã chạy tá»›i, cô ta Ä‘ang ngồi bà n bên tán chuyện vá»›i bà chị. Tôi vừa kêu cô đã tá»›i, hai tay chùi tá»›i tấp lên tạp dỠ– Hai bát à , dạ có ngay!
Rồi lanh lẹn múc hai bát.
Cô con gái nhá» của tôi vui sÆ°á»›ng ngồi ăn, nói ba Æ¡i ngon quá ba Æ¡i ngá»t cá»±c ba Æ¡i mát lạnh!
Con gái tôi trò chuyện vẫn nối những câu không dứt nhÆ° váºy.
Tôi ngồi nhìn con ăn trìu mến, còn tôi không thể nà o ăn, tôi sợ sẽ nuốt mất những nhớ thương.
Con gái ăn hết, mãn nguyện vui há»›n hở Ä‘i dạo cùng tôi, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i còn há»i:
- Ba ba, khi nãy là cái gì mà ăn ngon tuyệt.
- Äó là hồi ức! – Trong trái tim tôi đắng nghét những Ä‘au.
Buổi tối, con gái vá» bảo mẹ, hôm nay con ăn hết hai bát hồi ức. Tiểu Mãn nghe xong cÆ°á»i rung cả nhà .
0 Responses:
Post a Comment