Mỗi lần thấy 1 đứa bé khóc trong vòng tay âu yếm của ba nó, sao tôi lại có cảm giác ghen tỵ. Chắc đứa bé đó hạnh phúc lắm. Đã có lần tôi trông thấy 1 cô gái đang có chuyện buồn và ba cô ta đã ôm cô ấy vào lòng, tôi đã bật khóc, nước mắt ròng ròng. Đúng là tôi đã ghen tỵ. Tôi luôn tưởng tượng không biết ba mình cũng ôm mình như thế thì sẽ thế nào nhỉ. Một cảm giác ấm áp vây quanh mình, hạnh phúc và bình yên. Cứ tưởng tượng như thế thôi, tưởng tượng là được rồi, chứ chẳng cần thành hiện thực đâu vì sẽ chẳng bao giờ được như vậy. Tôi biết thế mà...
Tôi rất muốn ôm ba, ôm những người trong gia đình, từ trước đến nay tôi chưa ôm ai bao giờ mà cũng chẳng được ai ôm. Tôi chưa bao giờ ôm mẹ và vĩnh viễn là không. Tôi hối tiếc vì điều đó, tôi không muốn tôi phải tiếc nhiều lần nữa khi những người thân trong gia đình dần dần cách xa nhau hơn. Nhưng biết phải làm sao khi tôi không đủ dũng cảm để làm việc đó. Có 1 ngày nào đó, cảm xúc trong tôi trào dâng và tôi sẽ ôm 1 ai đó trong gia đình àh? Có thể vậy không? Có thể lắm chứ, đã có lần tôi thử ôm chị tôi xem sao, nhưng....thật thất vọng...Sao chị tôi có thể lấy tay gạc tôi ra, chị ấy từ chối cái ôm của đứa em gái. Tôi thất vọng và biết sẽ chẳng bao giờ làm như vậy nữa. Ai sẽ chấp nhận tôi?
Vào cái đêm mẹ tôi ra đi, ngay cả chạm vào người mẹ thôi cũng không được huống chi là tôi ôm mẹ lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng chứ. Đành vậy thôi, như vậy mẹ sẽ không vướng bận gì nữa mà thanh thản ra đi. Thầm mong ở đâu đó mẹ vẫn luôn dang đôi tay rộng mở để đón tôi vào lòng, thầm mong Người sẽ ở cạnh tôi mỗi khi tôi khóc như lúc này đây. Và như thế tôi đã xa mẹ. Tôi có nên hối tiếc không khi đã không dám gạt bỏ ý nghĩ rằng “Mình ôm mẹ thì mẹ sẽ đau lòng lắm” để 1 lần có cái hành động vòng cánh tay vào người mẹ, áp sát ngực vào người mẹ, tựa đầu lên vai mẹ. Cho dù người mẹ đã lạnh đi, thể xác mẹ không còn chút cảm giác gì nữa nhưng tôi nghĩ rằng mẹ biết tôi đang ôm mẹ, mẹ sẽ biết tôi đang cố gắng truyền hơi ấm sang mẹ, truyền 1 chút sự sống để mẹ tỉnh dậy. Biết đâu sẽ giống như câu chuyện cổ tích “Công chúa ngủ trong rừng” mà tôi đã đọc thì sao. Tôi thật hèn nhát, tôi không dám gạt bỏ ý nghĩ đó và mẹ đã ra đi trong sự luyến tiếc của đứa con gái như tôi.
Liệu rằng sẽ có một ngày khoảng cách giữa tôi và ba sẽ bị cắt ngắn bởi 1 cái ôm hay chỉ là khoác tay thôi không? Tôi không dám đứng gần ba, ngồi cạnh ba, nhìn vào khuôn mặt của ba, tôi không có cảm giác an toàn khi ở cạnh ba, đầu óc tôi nghĩ vớ vẩn. Ánh mắt đó, tôi không dám nhìn vào, tại sao ba không nhìn tôi với ánh mắt hiền 1 chút, tại sao cứ làm cho tôi có cảm giác như mình vừa phạm sai lầm gì đó mặc dù không có. Tại sao mỗi lần la tôi, ba lại chỉ tay vào mặt tôi, tại sao lại là những cái tát tưởng như khuôn mặt mình không còn nữa? Tại sao và tại sao? Trong tôi có hàng ngàn câu hỏi “Tại sao?” mà chẳng bao giờ có người trả lời.
Cho đến khi nào tôi có thể làm như vậy được? Hay là niềm khao khát này vẫn chỉ nằm trong lòng mà thôi...?
6 Responses:
Đang rối hả Vết! Có gì tìm ta đi,hãy tâm sự ới ta..Có thể sẽ ko giải quyết được gi` nhưng ta hy vọng sẽ khiến bớt rối!...
[Free hugs đêy,mi có muốn ôm ta ko?!?]..oOoO!!!
hìhì, có nhữg thứ khiến cái ôm trở nên khó lắm. Có nhìu cách thể hiện, ngta có thể ôm nhau khi thg nhau nhưg cũng có thể chỉ có cách đó mới thể hiện đc tình cảm ngta jành cho nhau thoy. :) Iu Mai :]
Okie^.^Ta đây,mi cứ thoải mái ôm.Khi ôm ta,mi hãy bộc lộ hết mọi cảm xúc của mi ra,đừng giấu kín.Khó chịu lắm,mi biết không hả?!?
30%Tình cảm+70% lý trí,tùy trường hợp mà biết tăng hay giảm,mi nhé:)...
Bớt rối chưa?!
Thi thỏang ta với mi lại nt như hôm qua nữa nhé^^Thi thỏang thôi vì ta với mi sẽ cùng học và cùng đi nt với nhau mà,mi đã hứa rồi,nhớ giữ lời đấy nhé
[Ta yêu mi:x]....oOoO!!!
Hãy thử một cách khác để mở nút cõi lòng mình: hãy thử một lần hét lên thật to, chẳng cần lo ai nhìn mình với đôi mắt khác! Bạn sẽ cảm thấy thoải mái hơn, để sẵn sàng làm những việc mình mong muốn
Mai gà!!
Mãi tới giờ này mới đọc được entry của mi nhưng mà trễ còn hơn không hen??:)
Ta lúc nào cũng ở bên cạnh nhà mi đây này^^
bữa nào em ôm chị he !
:)
Post a Comment