Chuyển tâm chuyển nhà

27 February 2008

Xin loi! Em chi la con di~ ! (Chuong 1:Con di~ Ha. A^u)

Lời tựa:
"Nếu em là một cô gái trinh, tôi sẽ cưới em làm vợ. Nhưng xin lỗi, em chỉ là một con đĩ!"



(nguyên tác: Tào Đình)

Trang Hạ dịch


Chương Một:

Con đĩ Hạ Âu

Đại Bản thường chỉ Hạ Âu nói: "Mày nuôi con điếm này, làm sao mà trông cứ như gái trinh ấy nhỉ?"

Tôi không thích mọi người gọi Hạ Âu là điếm, nhưng Hạ Âu đích thực là một điếm bán thân nuôi miệng, mà tôi cũng không nói được đĩ và điếm và thì khác nhau ở chỗ nào.

Tuy nhiên vẫn cứ không thích mọi người gọi thế. Tôi chưa từng phân tích lý do.

Hạ Âu năm nay 19, Hạ Âu rất xinh đẹp. Cô gái xinh đẹp Hạ Âu là một con đĩ, không thích cười không nhiều lời. Mặt cô luôn tràn đầy một nỗi thanh tân. Đó là nguyên nhân vì sao thằng bạn tốt của tôi Đại Bản toàn bảo Hạ Âu nom như là gái trinh.

Có thể nói Hạ Âu là một con đĩ không có trách nhiệm với công việc, cụ thể ở chỗ, cô vĩnh viễn không bao giờ rên rỉ trên giường.

Gái giang hồ tiếng rên dâm dật, âm thanh lúc cao thất thanh lúc hổn hển đứt đoạn, kích thích và triền miên. Hạ Âu khi lên giường toàn cắn chặt môi chịu đựng chứ không phát ra bất cứ âm thanh nào.

Lần đầu tôi làm tình với Hạ Âu khi cô mới 16. Khi tôi vừa đi vào cô ta, sự biểu lộ đau đớn của cô làm tôi nhầm tưởng tôi đang hiếp dâm một trinh nữ, không cầm lòng được tôi đã vỗ về an ủi cô. Khi đi được vào hoàn toàn rồi, mới phát hiện mình bị lừa, tôi lẳng lặng và tức tối XXX cô ta một mẻ. Có điều cũng tắt đèn.

Tôi không thích thấy vẻ khổ sở của cô ta, tuy tôi cho rằng đó là cô ta giả vờ.

Có lẽ là đau quá, cô ta nói nhỏ một câu:

- Anh nhẹ chút đi !

- Không được !

- Vì sao?

- Vì em chỉ là một con đĩ !

Sau này Hạ Âu không bao giờ thốt lên một lời lúc ở trên giường nữa. Hạ Âu vốn đã ít nói, thành ra làm tôi trở nên như con yêu râu xanh đang thỏa mãn với một con sextoy bơm không khí vậy.

Tôi biết tôi không phải yêu râu xanh, Hạ Âu cũng biết điều đó.

Ngoài lúc lên giường, tôi đối xử với Hạ Âu đàng hoàng, có thể nói như là một trang quân tử, tháng nào cũng đưa lương đều đặn, đúng ngày, không chậm không thiếu. Mà cô ta cũng có quyền tự do và không gian của riêng cô, tất nhiên lúc nào tôi có nhu cầu thì cô phải có mặt.

Đôi khi, tôi cảm thấy Hạ Âu đâu phải thuộc hạng người làm đĩ, hoặc có thể cô ta chỉ xấu trước mắt tôi, hoặc có thể dáng vẻ cô ấy buộc cô ấy cố gắng làm ra vẻ ngây thơ - suốt ngày chỉ mặc quần bò, buộc tóc đuôi gà. Cho dù sắc vóc cô làm vẻ hấp dẫn của cô càng đàn bà hơn.

Hạ Âu học đại học năm thứ hai. Ban ngày cô lên lớp bình thường, đêm về cô đến nhà tôi.

Bạn bè thường hỏi, vì sao tôi không kiếm một cô bạn gái như thói thường mà lại đi bao một con đĩ làm tình nhân? Ha ha, tôi nghĩ có khi những con đàn bà miệng leo lẻo ái ái ân ân nói yêu tôi, đâu đã chắc gì thực tế được như Hạ Âu - em đã nói rõ rồi, em cần tiền.

Trong khi Hạ Âu câu đầu tiên nói với tôi là: "Thưa ông, em có thể ngủ với ông không?". Đấy, nói trắng ra luôn!

Đó là 4 năm trước, hôm đó tôi với vài người đồng nghiệp đi tiêu khiển ở một quán bar tên là Yêu Lục. Hạ Âu quần bò, khoác ba lô kiểu học sinh bình thường, đến trước mặt tôi, và đã nói với tôi câu nói đó.

Khi nói, cô ấy nhìn chằm chằm vào mặt tôi.

- Cái gì?

Tôi tưởng tôi nghe nhầm, cho dù lúc đó quán bar đang bật nhạc đồng quê nhè nhẹ.

- Em... em có thể ngủ với ông.

Cô ta nhắc lại, âm sắc kiên định hơn mọi tưởng tượng.

Mấy thằng bạn giời đánh, thường ngày vẫn sợ gầm trời không ai biết làm loạn, bắt đầu ồn ào lên, tới tấp chỉ trích Hạ Âu đáng lẽ nên ngủ với một người một đêm, thậm chí có người bắt đầu vuốt lên mặt cô, xoa ngực cô.

Hạ Âu sợ hãi, song không bỏ đi, không né tránh, cứ nhìn tôi thôi.

- Cô bao nhiêu tuổi rồi? Cô vị thành niên à?

Nhìn cái thân hình nhỏ bé phát dục chưa lấy gì làm đầy đủ của cô, tôi không khỏi nghi ngờ. Nhưng đôi mắt của cô quá đẹp, màu da trắng thấm từ trong ra ngoài mang một vẻ cuốn hút khó tưởng tượng nổi.

Khi lớn hết, hẳn có lẽ cô ta sẽ là một vai ra trò đây!

- Em đã 16!

Cô ta nói khẽ.

- Bé thế thôi á? Cô làm nghề gì?

Xem ra cô ấy có vẻ không thể làm nổi cái nghề làm đĩ!

- ... Làm đĩ !

Chỉ đến lúc nói câu này, cô mới tỏ rõ vẻ rúm ró.

- Cô cần tiền à? Tuổi còn bé thế này mà không chịu học hành.

Chút lý trí còn tồn tại trong tôi đã lên giọng giáo huấn cô, vả chăng tôi muốn nói thêm vài câu mà. Nhưng khi nhìn vào đôi đồng tử nông và trơ, tôi thấy tôi đã nhầm tưởng mình thông minh, cái nhìn kia bình thản, tự nhiên, như đang hỏi ý kiến người lãnh đạo một vấn đề gì đó.

Sau đó tôi mang cô ta về nhà, nhưng không giữ cô lại qua đêm. Làm xong chuyện kia, cho cô ta năm trăm tệ, thả cô ta đi.

Tôi thừa nhận tối đó khi tôi bảo cô ta đi ra, ánh mắt lưu luyến của cô ta làm tôi hơi có ý tiếc, nhưng tôi vẫn lạnh lùng đóng sập cửa chính, dặn chính mình:

"Cô ta chỉ là một con đĩ" để an ủi nỗi ân hận cứ day dứt mãi trong tôi.

Một con điếm non kỳ dị. Tôi cười đau khổ với tôi, trần đời này cái chó gì cũng có đủ rồi, gặp càng nhiều, thì thành thục càng nhanh thôi mà.

Nhưng tôi không thể ngờ rằng, trong hai năm sau, tôi gặp lại cô ấy, và hứa, bao nuôi cô ấy 2 năm, hai năm đó nếu cần thì ở luôn tại nhà tôi, mỗi tháng tôi cho cô ấy bốn nghìn tệ.

(Chú thích: 1 Cảng Tệ (HKD hay Đô la Hồng Công) = 0,1285 USD; nhỉnh hơn Nhân Dân Tệ MCY một chút

hoặc 1 USD=7,7843 HKD)

18 February 2008

a`lo^' ...! vote gium nha pa kon co pac

Co ban nao muon doc truyen dai tap cua Trung Quoc ten la "Xin loi! em chi la con di~" cua tac gia Tao Dinh ko? Du co hay thi cung vote gium nha'..... To' se thuc hien theo so' dong binh chon. okie?

ai comment thi vui long de lai danh tinh' cho to' bit nha'

Bao'truoc la truyen nay buon lam, cho^'ng chi? di.nh voi nhung nguoi mau ra nuoc ma('t va...co nhung trieu chung di u'ng voi sex...neu co chuyen gi to' ko chiu trach nhiem, vi day chi la mot cau chuyen va no ko co that


co nen post ko nhi?




muo^'n do.c la'm, cai title rat an tuong

8


thoi thoi...doc cai ten la thay "o nhiem" van hoa roy`

1


cai title the thoi, chua chac no nhu minh nghi, biet dau con hoc dc cai gi do

3





Sign in to vote

06 February 2008

Đêm giao thừa của tớ.......buồn....!



7g sáng mùng1 tết, mình quyết định khai trương blog với 1 entry về cảm nghĩ đêm giao thừa năm nay. Từ những ngày trước tết, không khí năm nay có vẻ ko nhộn nhịp như mọi năm. Hay là do mình ít ra đường quá, chỉ đi những con đường quen thuộc, và nó vẫn như thế nhỉ? Sắm sửa cho mấy ngày tết chẳng có gì nhiều: vài cái bánh chưng, bánh tét, trái cây-hoa-mứt để cúng, 2 chậu hoa thọ. Chỉ thế thôi! Gia đình năm nay ko đông đủ, thiếu gia đình nhỏ của chị 2 và mẹ nữa.

Đêm 30 Tết năm nay cũng nhộn nhịp, vui vẻ, nhưng hình như ko bằng mọi năm. mình cảm thấy xe cộ thưa hơn, người đi bộ hình như là nhiều hơn nên vậy thì fải. Trời gió lạnh run người, vậy mà sao mấy cô gái ăn mặc mát mẻ thấy kinh luôn. Và điều đặc biệt là năm nay mình đón giao thừa 1 mình, xem fáo hoa chỉ một mình thôi. Trời đã lạnh, lòng càng lạnh hơn! Đứng giữa đường Trần Phú (đường biển), đưa mắt nhanh mong tìm được vài người quen trong đám đông với những khuôn mặt cười hớn hở chờ giao thừa nhưng điều đó làm mình thất vọng, chẳng quen ai cả. Ngước nhìn lên bầu trời tối thưa những ánh sao hy vọng tìm thấy chòm Hiệp sĩ nhưng lại càng thất vọng hơn. Bao ánh sáng đèn đường, chiều cao của khách sạn đã làm mình tìm chòm Hiệp sĩ khó khăn. Ước gì có "chòm Hiệp sĩ" của mình ở đây, sẽ ấm lòng hơn thế này. Hoặc một ai đó, người mình vẫn mong chờ là ba, hoặc có thể là con bạn thân nhất cũng được, hay chỉ là người quen nào đó cho dù là ko thân. Nhìn đi nhìn lại, xem ra chỉ có mình là cô đơn và mặt ko mấy vui vẻ trong giờ khắc đón mừng năm mới. Mình đứng ngay giữa đường, xung quanh trống xe, tự dưng người ta lại cách mình một bán kính gần 2 mét chứ chẳng ít.

0g.....Happy New Year to everybody! Pháo hoa nổ rồi, bắt đầu một cách chậm chạp mau gây nhàm chán. Pháo hoa bắn trong 15phút, có cảm giác pháo hoa ko đẹp. Hay là do tâm lí nhỉ? Có lẽ vậy...! 15 phút trôi qua, mình lại lạc lõng giữa dòng người, dòng xe cộ......

Năm nay, một lần nữa mình là người xông đất của ngôi nhà mình ở suốt mười mấy năm.