Chuyển tâm chuyển nhà

20 July 2007

Trai LD - the second day - 24/6/07

Bao giờ cũng vậy...cái đầu thì đã thức, nhưng cặp mắt vẫn nhắm ghiền lại như không muốn mở ra nhìn ông mặt trời. Vì tôi muốn lắng nghe những hoạt động xung quanh mình, nghe những tiếng động và đoán xem tiếng đó phát ra từ đâu và do ai làm... Đó dường như đã là một thói quen hàng ngày. Tôi nghĩ đó cũng là 1 cách giúp tôi quen với cuộc sống “người mù” hi`hi`! Khi đã nhận ra rằng đã có nhiều người ngủ dậy, nhỏ Phương cũng đã lên tiếng, tôi nghĩ đã đến lúc cặp mắt mình cần phải đón ban mai. Mở mắt...ánh sáng dìu dịu...không khí trong lành... lá cây xào xạc gió...đây đúng là cảm giác mà tôi luôn muốn tìm vào mỗi sớm mai thức dậy. Không phải là tiếng xe cộ chạy ầm trời, không phải là cái ánh nắng chói chang hắt qua cửa sổ, không phải là một bầu không khí đầy bụi bẩn mà hàng ngày tôi phải nghe, phải thấy...Thật là khó chịu! Chợt giật mình...! Sao đêm nay mình chỉ ngủ đúng 2 tiếng mà chẳng thấy mệt mỏi gì cả? Sao mình lại có thể ngủ ngon trong rừng muỗi anophen luôn muốn “xơi” mình được nhỉ? Câu hỏi thứ nhất: “bí”. Câu hỏi thứ hai trả lời một cách đơn giản: Soffell. Hêhhêhhêhhe!

Lễ Tuyên hứa tổ chức trong sự yên tĩnh trên bãi đất trống, có ánh mặt trời dìu dịu, mát mẻ làm sao. Nhìn bé A tuyên hứa, mà nhớ lại mình lúc đó. Một cảm giác thật khó tả. Có cảm giác mình lớn hơn 1 chút trong HĐ thì phải. Hìhìhì. Trò chơi lớn, những thử thách đang chờ đợi. Lần này thì Hươu chơi chỉ tạm được thôi, còn thua Sóc. Hươu chưa làm khâu được ở trạm thứ nhất, trạm cuối cùng thì không hát được bài We change the world. Mấy bé Sóc cũng giỏi đó chứ. Đêm hôm trước, Sóc cũng thắng cuộc trong trò chơi đêm.

Lần này Hươu lại là đội dọn lều cuối cùng. Trời mưa, nhiều việc => bực bội. Đã vậy còn thêm con bé Vi múp míp của đội, vì nó mà cả đội bực mình, đứng núi này trông núi nọ, không biết việc để làm thì mọi người nhắc việc vậy mà cũng làm không tốt. Có gì to tát đâu chứ, chỉ là đi nhặt rác bỏ vào bao, vậy mà chỗ được chỗ còn. Chán thấy ghê luôn. Hôm đó quả thật là tôi nóng lắm, nhưng kiềm chế được nên chỉ nói với con bé bằng cái giọng nghiêm khắc thôi chứ chưa đến nỗi nào. Hình như ai cũng nhận ra vẻ bực tức của tôi, nghe tôi mắng con bé mà mọi người đứng sững ra. Đó là lần đầu tiên tôi lớn tiếng với 1 bé trong đoàn HĐ. Không thể vì cái tính tiểu thư của con bé mà làm mất đi sự công bằng, mọi người thì bận rộn hết việc này đến việc kia, còn nó thì ăn với ngồi, ngồi chán rồi đi mua kem. Cứ nghĩ nó muốn đi đâu thì đi đỡ vướng mắt, thế nhưng cũng lo nhỡ nó có chuyện gì lại không an tâm. Nhất định đi trại về cũng cho con bé một bài học, việc không làm đã là 1 cái tội, gọi đến làm thì lơ đi mua kem mà không nói ai lại càng lớn chuyện nữa. Ai mà cũng đi trại như nó thì chẳng còn HĐ nữa. Đến lúc chào cờ bế mạc trại nó cũng không tham gia, để nó muốn làm gì thì làm, mệt quá không muốn nói nữa. Pó tay với nó! Lần này cứ tưởng là sẽ có rất nhiều chuyện để xử nhau sau khi đi trại...nhưng mọi việc không như dự đoán. Bé Vi múp míp nghỉ sinh hoạt HĐ luôn rồi, không biết nên buồn hay nên vui đây. Vui vì trong HĐ không thể có những con sâu làm rầu nồi canh như vậy được, buồn vì không xử được nó, không cho nó biết thế nào là HĐ. Tức thật!

Mệt ghê! Lên xe đi về thành phố ngủ liên tù tì, chẳng biết gì nữa. Khi xe vừa đến Tao Đàn, không khí lại nhộn nhịp khi lấy đồ xuống xe. Tay người này chuyền đồ cho người kia. Tập hợp đội...Hươu vẫn khí thế hô tên đội rất to. Trên khuôn mặt mỗi người thoáng nét buồn sự chia tay, mệt mỏi sau 2 ngày đi trại. Tay trái bắt lên tay phải...bài ca Chia tay lại vang lên....”Lúc thú vui này lòng càng quyến luyến chị em chúng mình...Lúc thú vui này lòng càng những muốn chị em thấu tình...”

3 Responses:

**KuTi-KuTeeN**----BoY SeVeN♥♥♥ said...

ah` wen boc tem na`

**KuTi-KuTeeN**----BoY SeVeN♥♥♥ said...

xao wa ba` oi...ngu nuong thi noi dai di....con bay dat nam ngu nghe am thanh xung wanh,,,,hehe`

.•°๑ PoDino ๑°•. said...

roi tay nhau cho we^n nhé...ti`nh chi em cho wen nhe...long chi em n ho n hau tuy xa ma ho'a ra gannnnnnnnn........eh..cam dong we' ku.....trai na`y chet voi PO nha...hehehe

Post a Comment