Chuyển tâm chuyển nhà

14 July 2008

Điều luật thứ nhất

Tiếp tục cái vấn đề không đươc đi trại cho đến khi thi ĐH xong nhe'! Lý do không được đi trại là thế này...Hôm bữa sau khi đi trại Cù Lao zìa, có bà chị ở ngoài NT zô chơi, vì ham zui mà quên mất đi học thêm, tía về nhà thấy ko đi học mà ngồi online nên complain 1 trận tơi tả cùng với 1 quyết định "ko được đi trại cho đên khi thi ĐH xong"....Oh man...từ đây đến đó là ít nhất 3 kì trại nữa...Poor me! Ừh thì mình có lỗi, nên chấp nhận vậy, trước giờ cũng ko có thói quen phản ứng lại trước những lời trách mắng nên cho qua...chỉ cần biết mình có lỗi và phải chịu phạt. Do mình cả mà...

Vậy mà ông trời ác với mình thiệt, hôm qua Trưởng Đ có hỏi thăm lí do vì sao ko đi trại..Thiệt là cái tình! Trưởng khuyên mình nên nói thẳng thắn với tía trong chuyện này, cha con ko thể cứ mãi sống như thế này được, tía ko đến với mình thì mình fải đến với tía...Trưởng chỉ cần mình nói lí do vì sao mình nghỉ học và tỏ thái độ biết lỗi. Còn chuyện tía có thay đổi quyết định hay ko thì nó ko quan trọng, mình biết ý của Trưởng "con người sống phải thẳng thắn, nhất là người 1 nhà, và phải bày tỏ y kiến của mình 1 cách đúng đắn". Trưởng đưa tay ra, muốn mình nghéo tay hứa rằng sẽ nói chuyện với tía...Mình bảo rằng mình ko thể hứa vì mình làm ko được. Nhưng Trưởng bảo rằng Trưởng biết mình sẽ làm được nếu đã hứa, dù sao mình cũng là HĐS, điều luật thứ nhất "HĐS trọng danh dự, ai cũng có thể tin lời HĐS" ....Mình thề là nếu mình chỉ là 1 người bình thường, ko cần là HDS, thì khi đã hứa thì nhất định sẽ làm, ko chắc chắn sẽ ko hứa. Ôi không! Thiệt tình mình ko muốn hứa hẹn điều gì vì mình biết mình làm ko được. Nhưng....lần này đánh liều...."mình ko làm được, nhưng lại lấy lời hứa để ép mình làm, vì dù sao lời hứa này cũng có lợi cho mình trong việc đi trại và cả việc cha con hiểu nhau hơn".... Giờ ra thế này đây...càng ngày càng mất tự tin ... và chấp nhận mình là kẻ thất hứa. Đối với mình tự nhận thấy rằng, bất cứ khó khăn nào, mình cũng có thể vượt qua, nhưng việc bày tỏ quan điểm và ý kiến của mình với tía sao mà khó khăn gấp vạn lần... Tía có đầu óc suy luận quá hoàn hảo của 1 nhà báo, mình ko tự tin...Muốn xin lỗi ư? Dễ lắm, chỉ cần mình hiểu được mình sai cái gì, biết mình sẽ ko tái phạm nữa....và nói ra lời xin lỗi với đối phương...Nói thì dễ, làm thì khó, mình ko thể mở lời được với tía...

Mình thực sự rất bối rối...bối rối hoàn toàn, chẳng biết nên làm gì đây...Đâu có chết gì khi bày tỏ ý kiến với tía đâu chứ...Mình cảm thấy mình nhu nhược quá, thật hổ thẹn chính bản thân mình...

1 Responses (Leave a Comment):

hoaidathu-lam505 said...

Thật xin lỗi nếu có gì phiền bạn nhé ^^ nhưng đọc ENTRY này mà không comment thì thấy …hơi kỳ ^^ nên…
1. Thật ra 10 Điều Luật và Lời HỨa HĐ đâu có ý ép buộc ta phải làm, mà chỉ là khuyến khích và giúp ta ngày càng tốt hơn hoàn thiện bản thân hơn thôi á^^ nếu để ý sẽ thấy CHÚNG ở thì CHỦ ĐỘNG ấy chứ (luôn hướng ta đến TÍCH CỰC)
2. Mình nghĩ pap bạn là 1 nhà báo thì có thể cũng sẽ hiểu cho con mình chứ…có thể do bạn chưa nói với papa thôi…cha mẹ nào cũng thương yêu con cái mình cả , cũng luôn muốn điều tôt nhất cho MÌnh , nhưng đôi khi vì không hiểu tâm lý mà có những BIỂU HIỆN CỦA TÌNH THƯƠNG có thể làm ta không hài lòng ^^….
3. Bạn có thật sự MUỐN đi trại hay không???Nếu là mình khi đã muốn mình sẽ “CỐ GẮNG HẾT SỨC” làm những gì có để dạt được Mục đích chíng đáng của mình…
Vì vậy bãn đừng NGẠI nhé hãy CỐ GẮNG HẾT SỨC LÀM ….biết đâu đây cũng là dịp để 2 cha-con hiểu nhau hơn ^^. Chúc bạn thành công và luôn vui nhé^^
(ONCE A SCOUT – ALWAYS A SCOUT)…..TACSTT-TACBN^^

Post a Comment