Chuyển tâm chuyển nhà

25 June 2007

the third day in Phu Quoc island

Buổi sáng của ngày thứ 3 ở đảo Phú Quốc hôm đó tôi cũng dậy sớm và chạy ra biển ngay sau khi thức dậy. Để bắt đầu một ngày mới, tôi có một bữa sáng "hoàng tráng" với cái món quen thuộc mà tôi gọi là món quốc tế và ly sinh tố cà chua. Hi`hi`hi`. Vì ở khách sạn này chẳng có món nào hợp với tôi cả. Toàn là bán mấy món bọn Tây nó ăn, ngán chết mà chẳng được no. Bữa sáng kết thúc nhanh gọn. Mọi người chuẩn bị đến vườn tiêu và nhà thùng làm nước mắm. Vườn tiêu thì không để lại cho tôi ấn tượng đặc biệt vì tôi đã thấy nhiều lần rồi. Nhưng nhà thùng thì khác đó nha! Tôi bị cuốn hút bởi mùi thơm nước mắm ngay từ ngoài cổng. WOW!!!! đi vào trong, thấy mấy cái thùng làm mắm bự tổ chảng. Mũi của tôi muốn nghẹt luôn vì chẳng thể nào nhận ra mùi khác ngoài cái mùi đặc trưng của Việt Nam quê ta. Chỉ cần ngửi mùi là đoán ngay là mắm ở đây chắc ngon lắm. Vì mùi nước mắm cũng thể hiện được độ ngon của mắm mà. Vào được một lúc thì có một đoàn du lịch khác có hướng dẫn viên. Đoàn của tôi đứng nghe ké. Hìhì. Nghe quy trình người ta làm mắm thú vị thật. Chỗ sản xuất nước mắm này nhìn cũng sạch sẽ lắm. Chú Lê Hoàn đặt mua 2 thùng mắm về Sài Gòn. Chú nói là mắm ở đây có vị giống loại mắm hồi nhỏ chú rất thích, đã mấy chục năm mà chú vẫn nhớ thì tài thật đấy.

Từ nhà thùng, trên đường về khách sạn chúng tôi ghé vào khu du lịch Cội Nguồn. Nơi đây có một trại chó Phú Quốc, chim ưng, chim đại bàng, và là nơi nổi tiếng trong việc nuôi Ngọc Trai. Nhìn mấy viên Ngọc Trai đẹp thì cũng đẹp thật nhưng mà ... hic! Gía một viên Ngọc Trai thấp nhất là 800k, có viên lên đến hơn chục triệu đồng. Tôi không bao giờ bỏ ra món tiền lớn như vậy để mua mấy thứ trang sức đó. Thật là xa xỉ! Đồ ở đây bán mắc quá, nó không hấp dẫn cho lắm. Hìhì! Từ xưa đến giờ có bao giờ tôi quan tâm đến mấy đồ trang sức đâu. Nó không hợp với tôi chút nào. Điều tôi quan tâm bây giờ là chó Phú Quốc. Hìhì. Tụi nó dễ thương lắm đó. Cái hình ở trên là tôi và một chú chó Phú Quốc. Nó cứ theo chân tôi hoài. Trúng tôi là cái nòi sợ chó nữa chứ. Nhưng vì chú ta cứ bám lấy chân tôi, với lại nhìn nó cũng hiền nên cũng ... không đành lòng rứt áo ra đi. Hi`hi`hi`. Chơi với nó chút xíu thôi, vì phải về khách sạn ăn cơm chuẩn bị ra sân bay về Sài Gòn nữa. Lão Dũng tranh thủ ngủ ngay trên cái võng rồi kìa. Mấy ngày nay lão dẫn đoàn chúng tôi đi chơi chắc là mệt lắm. Lão là dân hướng dẫn viên du lịch nên biết nhiều chỗ ăn chơi, tham quan ở Phú Quốc lắm. Chắc đợt sau đi Phú Quốc phải báo trước mấy ngày để lão ngủ trước lấy tinh thần mất ngủ trong mấy ngày sau quá. Kekekeke. Lão nhỏ hơn pà chị iu dấu của mình 1 tuổi mà mấy bữa nay kiu người ta là em ngon ơ luôn. Hìhì, cũng chẳng trách lão làm gì, người không biết không có tội, với lại nhìn pà chị iu của mình hơi bị "hạt tiêu" nên lão tưởng pà chị iu của mình nhỏ hơn lão là phải. Kể cho pà chị iu thì bả cũng mới biết lão Dũng nhỏ hơn. Nhìn lão Dũng to con, mặt mày chững chạc, ai mà nghĩ ổng mới có 25tuổi chứ. Hìhì. Pà chị iu của mình vẫn quen miệng gọi lão Dũng là anh. Mà thôi cũng chẳng có gì, ổng sinh cuối năm 82, đầu năm 81, nên cũng xí xóa chứ có gì đâu. Hổng lẽ 2 người kiu chị em với nhau.Kekeke.

Àh hà, trưa hôm đó, ăn cơm no quá chừng, đồ ăn ngon lắm. Trưa nay ăn ở khách sạn. Đồ ăn nhiều quá trời quá đất. Tiếc thấy mồ, ăn hổng hết. Zậy nên phải gói lại bỏ vào hộp giấy đem về Sài Gòn thui. Đồ hải sản không áh, tươi lắm, ở Sài Gòn dễ gì được như zậy chứ. Mọi người chuẩn bị hành lý đi lên sân bay. Đoán xem việc đầu tiên papa làm là gì khi đến sân bay nào? Hèhè! Tại sao lại không chụp một vài tấm hình lưu niệm ở sân bay Phú Quốc nhỉ? Thói quen của một nhà báo và cũng là sở thích của papa cộng với cái máu du lịch, nên cái máy ảnh luôn đi theo papa. Vậy nên cái album đi Phú Quốc đợt này hơi bị chiếm dung lượng trong cái file du lịch của gia đình tôi. Chúng tôi chào tạm biệt anh Dũng và làm thủ tục lên máy bay. Nghĩ thầm trong bụng :" Lão Dũng đảm bảo về nhà là nằm lăn ra giường liền cho coi. Hihihi".

Máy bay cất cánh. Tôi cảm thấy buồn khi xa Phú Quốc. Chào tạm biệt Phú Quốc, hi vọng là tôi sẽ được quay lại nơi này - một nơi yên bình biết bao....

0 Responses:

Post a Comment